Atlantis – Thế giới bị lãng quên (P2)

Cao nguyên Nazca là một trong những bằng chứng về sự hiện hữu của một nền văn minh tiền sử cao cấp, hoàn toàn khác với nền văn minh của chúng ta. Dù đã được nhiều nhà khoa học nghiên cứu nghiêm túc, Nazca vẫn tiếp tục là một trong những “hiện tượng bí ẩn nhất của lịch sử loài người”.

Các đường Nazca là những đường thẳng và hình vẽ lớn bao phủ sa mạc Nazca ở Peru, Nam Mỹ. Các đường kẻ này đã làm các nhà khoa học đau đầu trong suốt nhiều năm qua. Chúng lần đầu tiên được đề cập đến bởi một nhà văn người Tây Ban Nha là Pedro de Cieza de Leon vào năm 1547. Vào những năm 1920, chúng được “tái khám phá” bởi các máy bay bắt đầu bay qua sa mạc này.

Người đầu tiên thực sự nghiên cứu các đường kẻ này là giáo sư Paul Kosok người Mỹ. Năm 1939, Paul Kosock đã dùng một chiếc máy bay nhỏ để quan sát sa mạc Nazca từ trên cao, và ông đã không tin vào mắt mình khi nhìn thấy hình một con chim cách điệu khổng lồ trên sa mạc. Bên cạnh đó là một “tuyến đường” thẳng tắp cắt ngang qua địa hình mấp mô của sa mạc và mất hút ở phía chân trời.

​Sa mạc Nazca là một “cao nguyên cao và khô cằn”, bao phủ hơn 200 dặm vuông. Nhiệt độ khắp cao nguyên này thường giữ ở mức 25 độ C quanh năm, mặc dù vậy nó không dễ chịu gì vì là nơi khô bậc nhất trên thế giới. Sa mạc này có mặt đất màu vàng nhạt, bao phủ bên trên là một lớp sỏi đá giàu oxit sắt màu nâu đỏ. Khi sỏi đá được gỡ bỏ đi, các đường nét sẽ trở nên tương phản rất đậm giữa mặt đất và lớp sỏi đá ấy. Đó là cách mà các hình vẽ nổi bật lên.

Ở đây có nhiều đường thẳng trải dài như vô tận, xuyên qua các đồi núi mà vẫn thẳng nguyên. Còn có nhiều đường thẳng khác nằm song song với nhau, nhiều dạng hình học và tả thực khác có kích thước từ 60 đến gần 300m. Người ta có thể nhận ra hình dáng của một con nhện khổng lồ, một con khỉ có đuôi xoắn ốc, hay hình cá voi, chim, chó, vv… Được chú ý nhiều nhất có lẽ là hình ảnh trên một sườn núi mô tả một người khổng lồ đi giày ống đang giơ tay lên như vẫy chào.

Hình ảnh một con nhện khổng lồ trên sa mạc Nazca

Con khỉ khổng lồ đuôi xoáy ốc

Người khổng lồ trên sườn núi đang vẫy tay chào

Tóm lại, Nazca khiến người ta kinh ngạc vì nhiều điều kỳ lạ:

1) Các hình thù có kích thước lớn, có thể đến 300m, chỉ có thể nhìn thấy được từ trên không. Các nghiên cứu chỉ ra rằng chúng xuất hiện ít nhất cách đây 1500 năm trước, thời mà theo sách giáo khoa và tài liệu lịch sử thì con người hoàn toàn chưa có phương tiện bay nào cho phép quan sát chúng hoặc vẽ nên chúng.

2) Có nhiều đường thẳng dài đến hàng chục km. Có những đường thẳng băng qua các đồi núi mà vẫn giữ nguyên thẳng tắp. Nhiều đường kích thước rất lớn, có thể quan sát được từ vệ tinh.

3) Có những dãy núi rộng lớn bị san bằng một cách hoàn hảo. Trên đó có những đường hình thang khổng lồ trông tựa như những sân bay. Không có dấu vết nào của những người đã tạo ra công trình vĩ đại này. Không tìm thấy bất kỳ công cụ hay thiết bị xây dựng nào, cũng như phần đất đá phần đỉnh đã bị cắt đi của các ngọn núi ấy, ở bất kỳ đâu trong sa mạc Nazca.

Những đường thẳng hoàn hảo, cực dài và cực lớn có thể nhìn thấy được từ vệ tinh, dù đã trải qua hàng ngàn năm phơi trong gió và cát

Đường thẳng cực dài cắt ngang qua những ngọn đồi phía sau nhưng vẫn thẳng tắp không lệch hướng

Người “tiền sử” không thể dùng tay và đồ đá để bạt phẳng 1 dãy núi như thế này được. Trong khi chung quanh các dãy núi khác đều còn đỉnh thì riêng dãy núi này các đỉnh núi đã bị san phẳng, trở thành cái mặt bàn cho các hình vẽ sau này. Để san phẳng được cả dãy núi khổng lồ như thế, đến cả công nghệ ngày nay cũng chưa chắc đã làm nổi, nhưng “người tiền sử” từ hàng ngàn hàng vạn năm trước đã làm được

Phân tích các giả thuyết

Vào mùa hè năm 2007, một đoàn nghiên cứu quốc tế lớn nhất từ trước đến nay, gồm các nhà khoa học Mỹ, Úc, Đức, Thụy Sĩ và Peru đã đến vùng Nam Mỹ này để xem xét lại toàn bộ các giả thuyết về nguồn gốc của những hình vẽ trên cao nguyên Nazca.

Vào năm 1946, nữ toán học kiêm thiên văn người Đức – Maria Reiche, nhận định rằng, những hình vẽ trên cao nguyên Nazca thể hiện nhận thức về vũ trụ của các bộ lạc sống tại đây từ xa xưa. Ví dụ, họ có thể đã vẽ các chùm sao hay các vật thể khác trên trời, vì hình con nhện tại đây liên tưởng đến tinh vân trong chòm sao Orion, còn hệ thống các đường hình học thì Maria cho rằng đó có thể là lịch của người xưa. Tuy nhiên các nhà khoa học hiện nay đã bác bỏ nhận định trên. Tiến sĩ G.Armin, người Thụy Sĩ thông báo: Ông đã thiết lập bản đồ trắc địa bao gồm 18.000 hình vẽ, sau đó cho vào hệ thống máy vi tính để phân tích, thì không có gì trùng khớp với sự chuyển động của các chòm sao trên trời. G.Armin nói: “Tất cả những gì mà Maria đưa ra chỉ là phỏng đoán mơ hồ, không có căn cứ”.

Cũng có những nhà khoa học đưa ra ý tưởng rằng các bộ lạc nơi này từng sùng bái nước, và dùng các hình vẽ để đánh dấu nơi có thể tìm thấy các nguồn nước sinh hoạt. Tuy nhiên, vào thời đại khi mà những hình vẽ Nazca được tạo ra ít nhất 1500 năm trước thì cao nguyên này có thung lũng trù phú và thổ dân sinh sống, khi đó không bao giờ họ gặp vấn đề khó khăn về nguồn nước, cho nên cũng không có lý do gì để dánh dấu như thế cả.

Vào năm 1955, nhà nghiên cứu người Anh – J.Mozel, đưa ra giả thiết cao nguyên Nazca ngày xưa là sân bay vũ trụ của người ngoài hành tinh và được nhiều người ủng hộ. Nhưng vì sao người ngoài hành tinh lại cần sân bay rộng 500 km2 như thế? Nhiều người cho rằng những thổ dân Nazca trước đây chưa thể có kỹ thuật để vẽ những bức tranh lớn và phức tạp như thế, rằng đó là do người ngoài hành tinh vẽ. Nhưng vào đầu những năm 1980 một nhóm sinh viên và giáo viên đã dùng những chiếc muôi bằng gỗ và trong vòng 14 ngày có thể “vẽ” trên cao nguyên này hình ảnh một con voi lớn mà nhìn từ trên cao không khác các hình cổ. Vì thế giả thiết này cũng không thuyết phục.

Nhà khảo cổ người Đức, trưởng đoàn nghiên cứu quốc tế cho biết: họ đã xem xét, kiểm tra lại các giả thuyết một cách nghiêm túc. Tất cả các giả thuyết đều có lỗ hổng và thiếu thuyết phục. Sau đó họ áp dụng phương pháp loại trừ để suy ra rằng các hình vẽ được sử dụng vào các nghi lễ tôn giáo, rằng người xưa vẽ ra chúng để làm đồ tế lễ dâng cho thần linh để đổi lấy nước mưa, vv… Nhưng tại sao những hình vẽ khổng lồ này chỉ có thể nhìn thấy từ trên không? Theo kết quả khai quật một thành phố cổ nơi đây, các nhà khoa học cho rằng khi đó người Nazca cổ có lẽ đã chế tạo các khinh khí cầu nhỏ có thể bay lên trời trong vòng nửa giờ đồng hồ, nhờ đó quan sát và tạo ra những hình vẽ kỳ lạ này. Tuy nhiên đây cũng chỉ là suy đoán, không có bằng chứng nào cả…

Tất cả các giả thuyết đã biết đều chỉ mới nhằm giải quyết câu hỏi số 1) vì nó có lẽ là dễ trả lời nhất. Như vậy, dẫu miễn cưỡng cho rằng đã có lời giải cho câu đố ấy thì cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì bí ẩn thực sự nằm ở 2 câu hỏi hóc búa còn lại đã nêu ở trên. Chúng sẽ mãi mãi là bí ẩn không lời giải đáp, nếu giới khoa học chủ lưu vẫn không dám (hoặc không muốn) nhảy ra khỏi cái khung tư tưởng chật hẹp cũ để tiếp thu nhận thức mới về lịch sử thật của loài người.

Trên thế giới càng ngày càng có nhiều nhà nghiên cứu sau khi khảo cứu vô số tài liệu lịch sử và khảo sát thực địa, đã đi đến kết luận: Cao nguyên Nazca là công trình của một nền văn minh cổ xưa trên trái đất, từng phát triển cực thịnh nhưng đã diệt vong. Nói cụ thể hơn, nó thuộc về nền văn minh vĩ đại mà Plato từng nhắc đến: Atlantis. Vì cao nguyên Nazca là sản phẩm của nền văn minh khác, cho nên phương pháp xây dựng ra nó cũng như mục đích của nó là không thể xác định nếu dùng phương pháp của nền khoa học chúng ta. Hà Đồ, Lạc Thư, Chu Dịch, Bát Quái, Tử Vi Đẩu Số, quả cầu pha lê, kim tự tháp Giza,… cũng đều như vậy. Nền khoa học chúng ta bất quá cũng chỉ tìm hiểu và ứng dụng được chúng ở tầm mức rất hạn chế chứ không thể hiểu thấu đáo được, bởi vì đường lối khoa học của các nền văn minh hoàn toàn khác nhau.

Có lẽ ai cũng biết chuyện khi Christopher Columbus đặt chân lên châu Mỹ vào thế kỷ 16 nhiều người đã nhầm lẫn nơi đây với Ấn Độ và vì thế họ gọi thổ dân da đỏ châu Mỹ là người Anh Điêng. Tuy nhiên còn có nhiều người khác biết rằng lục địa được khám phá chính là Atlantis. Quyển sách đầu tiên đề cập đến điều này là “Lịch sử Ấn Độ và những vùng phụ cận” của Franciso Lopez de Gomara, xuất bản lần đầu năm 1552, bị cấm ngay năm sau đó, và chỉ được tái bản 174 năm sau – tức là năm 1727.

​​Một quyển sách nữa khẳng định rõ ràng Nam Mỹ là Atlantis, là cuốn “Lịch sử của người Incas” do học giả sử gia vĩ đại của thế giới – Sarmiento de Gamboa – viết. Đó là kết quả có được sau một cuộc nghiên cứu chính thức về lịch sử thực sự của người Incas do phó vương Peru thời bấy giờ hậu thuẫn. Quyển sách nói rất rõ rằng Nam Mỹ chính là Atlantis, và vào lúc mà ông đang viết cuốn sách, lục địa này còn được biết đến dưới nhiều cái tên khác nữa là “New Castile” (Castile mới), “New Spain” (Tây Ban Nha mới) hoặc là “Atlanticus”, rồi về sau là “America”. Quyển sách của Sarmiento de Gamboa được gửi tới đức vua Tây Ban Nha thời đó là vua Philip đệ nhị vào năm 1572 và “mất tích” trong hơn 300 năm. Mãi đến năm 1893 nó mới được tìm thấy trong một thư viện ở Đức và được tái bản vào năm 1906.

​​Bản đồ đầu tiên cho biết Nam Mỹ là Atlantis có lẽ là “Bản đồ Tân Thế giới” của Sebastian Muller vẽ vào năm 1540, trong đó ghi rõ “đảo Atlantis”​​

Bản đồ do nhà bản đồ học người Pháp Guillermo Sanson vẽ tại Paris vào năm 1661 nói rõ Nam Mỹ là Atlantis​​

Khu vực Trung Mỹ và Nam Mỹ là nơi tập trung nhiều bất thường các tàn tích kỳ lạ. Người Maya, Kogi, Inca, Olmec,…những quả bóng bằng đá Costa Rica, những hòn đá ICA, thành phố 800m dưới đáy biển Cuba, vv… đều tập trung tại vùng đất này. Người Maya, Kogi, Inca… nói rằng họ là hậu duệ của những người tốt được lựa chọn của một nền văn minh vĩ đại đã diệt vong trong cơn Đại Hồng Thủy, khi đạo đức nhân loại thời kỳ đó đã trở nên bại hoại xấu xa. Nhấn chuột trái vào hình để phóng lớn.​​

Thực ra câu hỏi “Atlantis có thật hay không?” đã có câu trả lời từ lâu. Tại sao phần lịch sử quan trọng bậc nhất ấy lại bị đẩy vào bóng tối để rồi bị lãng quên? Chúng ta cần phải làm gì, khi mà tương lai phụ thuộc vào việc con người hiện tại rút ra được bài học gì từ quá khứ? Chúng ta từ đâu đến và sẽ đi về đâu, điều đó tùy thuộc vào sự lựa chọn của chúng ta.

CÙNG CHUYÊN MỤC

Đi tìm đức Phật

Từ một câu chuyện có thật Kinh Hiền Ngu ghi chép lại rằng, ở thủ đô Vaisali của đất nước Licchavi có 500 người mù

Scroll to Top